Là nguồn cảm hứng của rất nhiều nghệ sĩ, mùa thu được ghi lại theo nhiều góc nhìn khác nhau. Anh Minh Hải đã ghi lại khung cảnh mùa thu ở vùng núi xa xôi phía bắc Pakistan chạm đến trái tim của du khách Việt.
Mùa thu luôn gợi đến một khung cảnh lãng mạn, dù ở châu Âu hay châu Á, dù thành phố hay nông thôn. Ở vùng núi phía Bắc Pakistan cũng được mùa thu tô điểm thêm sắc màu rực rỡ dù hẻo lánh xa xôi.
Thiên nhiên được nhuộm vàng bởi nắng vàng và sắc lá. Trong chuyến đi đặc biệt của mình, anh Phạm Minh Hải khiến người xem phải thổn thức. Bản thân anh cũng nhiều lần xúc động trước cảnh mùa thu đẹp mê hồn của vùng đất này. Có lẽ vì vậy mà anh chia sẻ: “Trái tim của chúng tôi đã tan chảy rất nhiều lần khi thấy trên những triền núi rực cháy lá vàng, lá đỏ, những ngọn núi tuyết kỳ vĩ. Trên hết là nụ cười thân thiện, lạc quan luôn luôn có thể bắt gặp trên những chặng đường chúng tôi đi qua”.
Trước chuyến đi, mặc dù đã đọc các bài viết chia sẻ, tìm hiểu thông tin về vùng đất này. Dù vậy, anh vẫn băn khoăn về quyết định của mình. Bởi Pakistan chỉ xuất hiện trên các phương tiện truyền thông với tin tức về khủng bố, chiến tranh. Không ai có thể ngờ được, trong khói lửa của bom đạn lại có những khung cảnh bình yên đến như vậy.
Chuyến đi của anh có khởi điểm không mấy thuận lợi. Người bạn đồng hành và cũng là vợ anh đã suýt bật khóc trong ngày khởi hành đầu tiên bởi mưa lớn, đường sạt lở, xe không đi được. Anh buộc phải nghỉ tại một nhà trọ ven đường. Ngày hôm sau, xe lại lao vun vút trên những cung đường khắc nghiệt, cứ sâu hun hút và dường như không có điểm dừng. Về đến khách sạn là hơn 1h sáng trong cái rét căm căm. Căn phòng của anh không có lò sưởi, không có nước nóng.
Tất cả vất vả, mệt mỏi được đền đáp ngay vào buổi sáng hôm sau. Cảm xúc như vỡ òa khi buổi sáng, mọi người kéo tấm rèm che cửa sổ. “Thiên đường không chỉ còn là trong thế giới thần tiên mà nó đã hiện hữu trước mắt, dữ dội đến tột cùng mà dịu êm đến tột đỉnh. Những bức ảnh tôi chụp, những lời tôi miêu tả ở đây thật không đáng chút nào với vẻ đẹp nơi đây”, anh nhớ lại.
Không chỉ xao xuyến bởi thiên nhiên yên bình, tươi đẹp, du khách còn tìm được những phút giây thư thái khi bắt gặp nụ cười thân thiện, trong sáng của những người dân hồn hậu, mến khách. Mặc dù có nhiều khó khăn nhưng con người vẫn luôn giữ được niềm hạnh phúc, yêu đời.
Giữa vách đá cằn cỗi, những khóm cây rừng vẫn vươn lên mạnh mẽ, khoe sắc lá mùa thu, đẹp đến nao lòng.
Hồ Attabad với màu nước xanh huyền diệu, xa xa là ngọn núi sừng sững, phấp phới trong gió lá quốc kỳ Pakistan.
Một em bé ở làng Khyber, hai má đỏ ửng như trái táo chín.
Ở Hunza, người dân trồng cây ăn trái rất nhiều, đặc biệt họ không sử dụng bất cứ loại phân bón hay thuốc hóa học nào. Trong lúc dừng chân bên đường, cả đoàn chạy lên đồi để chụp ảnh cây táo này. Bác chủ nhà tốt bụng nhìn thấy ngay lập tức bắc ghế lên hái rất nhiều táo tặng nhóm du khách Việt.
Thiên nhiên Pakistan giúp ta được tìm về với nguyên bản, hoang sơ. Là nơi thanh tịnh giúp ta gột rửa tâm hồn. Mọi bộn bề, bụi bặm của cuộc sống dường như được rũ bỏ hết. Ngồi bên suối ngắm những tia nắng đầu tiên phủ dần lên đỉnh núi tuyết một màu hồng rực rỡ, cảm nhận hơi thở của núi và lời thì thầm của gió mùa thu, chắc chắn không ai có thể chối từ.
Cảnh sắc trên cây cầu bắc qua sông Phandar.
Trên đỉnh đèo Khunjerab, tuyết phủ trắng các triền núi.
Một bé gái nhóm du khách gặp ở làng Shamaran trong hành trình của mình.
Làng Gulmit với những bức tường đá.
Cầu treo Hussain, từ đây có view dãy núi Passu Cones rất đẹp.
Một đàn bò Yak đang nhởn nhơ ăn cỏ gần biên giới với Trung Quốc, trên bầu trời là bóng dáng một chiếc máy bay vừa vọt qua.